Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

THƠ CỦA NGƯỜI TÙ CÔN ĐẢO

1. 
VỀ THĂM CÔN ĐẢO
Itong
(một người tù Côn Đảo)
27-7-2014
Hôm nay về thăm Côn đảo
Biển trời lất phất mưa bay
Núi xanh vươn lên sừng sững
Hồn thiêng Non nước đó đây
Đường về quanh co uốn khúc
Quặn đau lòng mẹ những ngày
Trăm năm Tử tù biệt xứ
Căm gan xoay chuyển Càn Khôn
Đây thành lũy lao tù
Rêu đen màu xương máu
Đây xà lim tăm tối
Hồn tử sĩ thiên thu

Ai đứng dậy dáng Anh hùng Yên Thế
Ai hiên ngang như chiến sĩ Cần Vương
Ai chân trần như nghĩa quân Bình Tây Nguyên Soái
Ai nguyện lời nguyền Trung Trực năm xưa
Ai mắt sáng như chiến binh Vô sản
Ai trên tay xăm Sinh Bắc Tử Nam

Máu loang đỏ trên thân gầy tiểu tụy
Hồn khói sương trong ngục tối mịt mù
Vang vọng bên kia lời hát hào hùng
Hiến trọn cuộc đời vì Tự do Độc lập.
Vung cơ bắp nắng ram biển mặn
Đập đá Côn Lôn xây đắp cơ đồ
Đoàn kết Đông Dương chấn hưng Dân trí
Đại quốc Phương Nam chí khí
Cuộc trường chinh vần vũ mây đen
Đất Mẹ Lạc Hồng chia cắt đau thương
Giai cấp đấu tranh nát tan như cuồng lũ
Dân tộc đoạ đày ly tán thê lương
Thuyền Nhân trôi năm châu bốn bể
Hồn núi sông chìm ngập cơn mê
Giấc mơ, lý tưởng, ngọn cờ
Tự do Độc lập lời thề lãng quên

Gió Nam về gửi niềm tâm sự
Vất vưởng oan hồn theo sóng biếc xôn xao
Trả lại cho Quê hương Bốn ngàn năm Văn hiến
Trả lại Dân tộc này
Niềm kiêu hãnh Việt Nam.


2. 
ĐÁP LỜI BẠN
hdn
(một người tù Côn Đảo)
04-8-2014
Than ôi,
Mười sáu chữ vàng
Xoi thủng nền văn hiến
Chửi lại cha ông
Xóa bỏ cõi bờ
Dẹp tan phong tục
Xênh xang lời bán nước!

Còn đâu?
“Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
Nước non bờ cõi đã chia
Phong tục bắc nam cũng khác!”

Hỡi những oan hồn đã thác
Rời mộ, dậy mà xem
Chúng múa may lời khoác lác
Gọi là phương châm vàng!

Vàng vọt, xanh xao
Úa tàn non nước
Con sau, cha trước
Tiếp tục hô
Phương châm vàng,
Bán nước! bán nước!

Bài học của lũ điên:
“Sơn thủy tương liên
Lý tưởng tương thông
Văn hóa tương đồng
Sinh mệnh tương quan”

Đó là lời chú của ma
Là bùa của quỷ
Mà sao lại hoan hỉ
Hò hét hô la?

Rồi một hôm bóng xế chiều tà
Thấy tương là tàn, quan là quách
Rồi vất vưởng, lê la
Làm hồn ma vong quốc.

Vết nhơ khó chuộc
Món nợ khó đền
Nghìn năm nhơ nhuốc
Để lại cháu con.

Ô hô
Mười sáu chữ vàng
Và Trung “ương” đảng !
Việt Nam, Việt Nam!!!

Lương tâm hãy thức dậy
Nghĩa lý gì những tòa nhà,
Đô la hay tài khoản
Viễn vông, viễn vông!

Hay gì mà nằm mộng
Mao, Đặng, Giang, Hồ, Tập
Chúng tệ hơn người thường
Đứa khùng, đứa điên
Sao nhìn nó ra thần tiên?

Hãy tỉnh giấc u miên,
Rời cơn ma mị
Ngẩng cao đầu lên mà hét:
Nam Quốc, Nam Quốc Sơn Hà!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét