26-10-2014
(Phần 5) Chân dung Hoàng Văn Chánh – Đại ca “xã hội đen”, tác giả “kịch bản” và là kẻ trực tiếp “điều phối” âm mưu thâu tóm Ngân hàng Bảo Việt.
Chân dung Hoàng Văn Chánh |
Hoàng Văn Chánh là loại người đặc biệt bí hiểm, một kẻ sở hữu nhiều khối tài sản tổng giá trị lên hàng chục nghìn tỷ đồng (rất nhiều bất động sản và cổ phần do các tập đoàn “thưởng” cho Chánh sau những phi vụ kiểu như phi vụ chiếm đoạt Ngân hàng Bảo việt) nhưng lại không đứng tên bất kỳ tài sản gì (rất nhiều đàn em đứng tên dùm cho Chánh), và không xác định được Hoàng Văn Chánh hiện đang ở nhà nào trong hàng chục biệt thự riêng tại trung tâm thủ đô Hà Nội, tuy nhiên, có một căn mà Chánh thường xuyên lui tới, đó là căn số 10 Nguyễn Gia Thiều, P. Trần Hưng Đạo, Q. Hoàn Kiếm, Hà Nội, đối diện xéo bên kia là biệt thự của vị “chính trị gia đáng kính”, đương kim Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng. Mặc dù là một nhân vật đầy quyền lực, nhưng tuyệt đối không tồn tại bất kỳ thông tin gì về Chánh trên hệ thống truyền thông. Chính vì vậy, trong liên minh Mafia tài chính Hà Nội, Hoàng Văn Chánh được gọi riêng một cách kính cẩn là “đại ca xã hội”.
Tiểu sử Hoàng Văn Chánh cũng được bảo mật tuyệt đối, chỉ biết rằng, thuở hàn vi của Chánh là thời gian công tác tại Công ty Điện lực Tp Hà nội, chi nhánh Đống Đa. Nhờ lập một “đại công” trong việc phát hiện Vợ ông anh “chính trị gia đáng kính” Nguyễn Sinh Hùng (lúc ấy đang là một nghiên cứu sinh đi học tại Bungari) đang ngoại tình với tài xế riêng, cuộc đời Chánh bắt đầu sang trang kể từ đây.
Tiểu sử Hoàng Văn Chánh cũng được bảo mật tuyệt đối, chỉ biết rằng, thuở hàn vi của Chánh là thời gian công tác tại Công ty Điện lực Tp Hà nội, chi nhánh Đống Đa. Nhờ lập một “đại công” trong việc phát hiện Vợ ông anh “chính trị gia đáng kính” Nguyễn Sinh Hùng (lúc ấy đang là một nghiên cứu sinh đi học tại Bungari) đang ngoại tình với tài xế riêng, cuộc đời Chánh bắt đầu sang trang kể từ đây.
Điện lực Đống Đa, nơi ghi dấu thuở “hàn vi” của Hoàng Văn Chánh |
Sau khi lập được “đại công”, Chánh chính thức trở thành “đàn em thân tín”, tháp tùng đàn anh trong mọi chuyến công cán dù chưa có “danh phận” gì. Cuối năm 1992, sau khi nắm chức Thứ trưởng Bộ Tài chính, ông anh ngay lập tức kéo Chánh về Bộ tài chính làm trợ lý thân cận. Sự nghiệp của Chánh lên như diều gặp gió, nhưng bản chất “xã hội đen” thể hiện rõ trong Chánh khi chỉ nhận chức trợ lý suốt 14 năm trường từ thời ông anh làm Thứ trưởng BTC, rồi đến Bộ trưởng Bộ tài chính. Nếu so sánh, “duyên nợ” của Chánh và vị đàn anh này cũng không khác gì mấy so với chuyện Hòa Thân và vua Càn Long bên Tầu. Hãy điểm lại một số hình ảnh đã gắn chặt cuộc đời Hoàng Văn Chánh và vị “chính trị gia đáng kính”:
Dù không có quyền xuất hiện trong các buổi họp công vụ nhưng Hoàng Văn Chánh luôn có mặt trong hậu trường suốt chặng đường sự nghiệp chính khách của ngài “Chính trị gia đáng kính” |
Ai cũng biết Chánh là người đã lập “đại công” phát hiện Vợ của Nguyễn Sinh Hùng ngoại tình với tài xế, nhưng có một điều hiếm người biết, Chánh cũng chính là người đã mai mối cho vị “chính trị gia đáng kính” này một cô gái làng chơi gốc Nam Định tên Lê Thị Mai Hương, sinh năm 1969 (chỉ nhỉnh hơn cậu con trai đầu Nguyễn Sinh Nhật Tân vài tuổi) để làm Vợ hai. Chánh đã thay mặt ngài “chính trị gia đáng kính” xóa sạch quá khứ nhơ nhớp của cô vợ bé bằng cách biến cô thành cán bộ công chức nhà nước. Hiện cô là “chuyên viên" thuộc Vụ Tổ chức Cán bộ, Bộ Thông tin và Truyền thông. Điều buồn cười là cô bán bia ôm năm nào đã được kết nạp vào Đảng và nực cười hơn là cô đang được giao phụ trách mảng đào tạo và bồi dưỡng cán bộ!!! Năm 2004, cô đã tặng một nàng công chúa cho vị “chính trị gia đáng kính” khi “chàng” đã gần tròn 60 tuổi (không biết đồng chí Nguyễn Sinh Hùng đã cho đi xét nghiệm ADN chưa?!). Bộ trưởng 4T Nguyễn Bắc Son cũng là người “biết làm chính trị” khi trong hai năm Son làm Bộ trưởng là 2 năm liên tục Lê thị Mai Hương đạt thành tích “chiến sĩ thi đua” cấp Bộ (?!) và Son cũng vừa tự tay kí đề nghị Thủ tướng tặng bằng khen cho Hương để kịp tranh thủ những ngày tháng còn lại (qua năm 2014 Nguyễn Bắc Son sẽ về hưu) để quyết liệt chỉ đạo tổ chức làm thủ tục để đưa Lê Thị Mai Hương lên chức “vụ phó vụ tổ chức” (CBNV của Bộ 4T hiện đang rất bất bình về việc này). Trong vụ Ngân hàng Bảo Việt, Lê Thị Mai Hương cũng chính là cầu nối để Bộ trưởng 4T Nguyễn Bắc Son tiếp cận “riêng” với “đồng chí” Nguyễn Sinh Hùng qua con đường thân tình. Với quá khứ nhơ nhớp, Lê Thị Mai Hương cũng đã rất hạn chế xuất hiện trước công chúng trong suốt thời gian qua.
Từ cô bán bia ôm Lê Thị Mai Hương đã trở thành bà mệnh phụ quý phái bên cạnh “vị chính trị gia đáng kính” – Hình ảnh hiếm hoi trong một chuyến công du nước ngoài |
Năm 2006, khi “đồng chí” Nguyễn Sinh Hùng “thoát ly” Bộ Tài chính để vào Bộ chính trị nhận chức vụ cao hơn, vừa không đủ tiêu chuẩn mà cũng vừa nhằm tránh tiếng cho đại ca, Chánh rút lui vào hậu trường, một mặt Chánh vẫn dùng uy quyền của “đồng chí” Nguyễn Sinh Hùng để khống chế các đời Bộ trưởng Tài chính kế nhiệm, mặt khác Chánh cũng thay mặt đại ca điều hành “hệ thống” kinh tài sân sau kiêm việc điều phối nơi ăn, chốn ở cho vị đại ca này.
Ngoài các hệ thống ngân hàng và các định chế tài chính quan trọng mà Chánh gián tiếp lũng đoạn, Hoàng Văn Chánh còn trực tiếp đứng sau hàng loạt các doanh nghiệp, trong đó có nhiều doanh nghiệp “ma” để “kinh doanh dự án” là chính như: Công ty Cổ phần Đức Hoàng (địa chỉ: 28B Phạm Hồng Thái, Trúc Bạch, Ba Đình, Hà Nội); Công ty Cổ phần Xây dựng và Sản xuất nội thất KB (281Khâm Thiên, Đống Đa, Hà Nội); Công Ty Cổ Phần Tập Đoàn Zinnia (263 Thụy Khuê - Quận Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam); Công ty Cổ phần Đầu tư và Xây Dựng Việt Thành (Số 475 Trần Khắc Chân, P. Thanh Nhàn, Q. Hai Bà Trưng, Hà Nội); Công ty CP Đầu tư Bình Minh Xanh (H10 Ngõ 132 Trung Kính P. Yên Hòa, Q. Cầu Giấy, Hà Nội); Công ty Cổ phần Thương mại Minh Đức Lộc (Số 326 Đường Lạc Long Quân Q. Tây Hồ Thành phố Hà Nội) và gần đây là thành công chiếm “thầu dự án” công trình Vườn Cây Bác Hồ tại Đông Anh, Hà Nội, biến khu vực này thành căn cứ địa vững chắc cho vị “chính trị gia” và phe nhóm mỗi dịp hội kín. Vòi bạch tuộc của Chánh còn vươn vào cả Tp.HCM khi miếng mồi “gói thầu dự án cầu Thủ Thiêm 2” cũng đã rơi vào tay liên doanh Tập đoàn Đại Dương và Tập đoàn SSG !!! (2 tập đoàn sân sau và em ruột của đồng chí Nguyễn Sinh Hùng)
Với quyền lực được củng cố liên tục “leo thang” theo bước tiến sự nghiệp của vị “chính trị gia đáng kính” Nguyễn Sinh Hùng, Hoàng Văn Chánh được “đặc quyền” điều phối nguồn tài chính khổng lồ của Bộ Tài chính thông qua các đời Bộ trưởng Bộ tài chính từ thời 1997 đến nay, bao gồm cả đặc quyền quyết định nguồn vốn của Bộ Tài chính tại Tập đoàn Bảo Việt (Bộ Tài chính nắm tới 70.91% cổ phần của Tập đoàn Bảo Việt và Tập đoàn Bảo Việt lại nắm 52% cổ phần của Ngân hàng Bảo Việt). Dù hiện Chánh đã không còn biên chế thuộc Bộ Tài chính nhưng tiếng nói của Chánh vẫn là “nghiêm lệnh” đối với các vị Bộ trưởng tài chính sau này, từ Bộ trưởng Vũ Văn Ninh, Vương Đình Huệ đến Đinh Tiến Dũng hiện nay đều không thể “thoát” được cái “vòng kim cô” mà Chánh đã tròng lên (các vị trí từ chuyên viên chính đến vụ trưởng hầu hết là người do Chánh đưa vào từ thời Nguyễn Sinh Hùng còn làm Thứ trưởng, Bộ trưởng và Phó thủ tướng phụ trách BTC); với sự “am hiểu về bộ máy” của Bộ tài chính và các đặc quyền Chánh có được ở Bộ này từ năm 1997 đến nay, cả 3 Bộ trưởng Bộ tài chính sau này đều phải nhờ đến sự “sắp đặt” của Chánh, và “vòng kim cô” của Chánh lại có dịp phát huy sở trường khi trong kỳ họp Quốc hội thứ 5 vừa qua đã thông qua “NQ lấy phiếu tín nhiệm hàng năm” đối với các vị Bộ trưởng, và “đặc quyền sinh sát” một lần nữa lại rơi vào tay vị “thứ trưởng bộ tài chính năm xưa” mà Chánh là người đứng sau.
Quay lại “vụ Bảo Việt”, qua một số thông tin trên, có lẽ độc giả đã rõ phần nào kịch bản của vụ thâu tóm Ngân hàng Bảo Việt mà Chánh là “tác giả kịch bản kiêm đạo diễn” giật dây 4 mũi tấn công: Mũi thứ nhất là dùng truyền thông Vietnamnet để “tạo dư luận”, triệt hạ uy tín của Ngân hàng Bảo Việt và những kẻ thuộc phe “bảo thủ, chống đối” trong thành phần lãnh đạo ngân hàng (như anh Lê Trung Hưng), nhằm biến ngân hàng Bảo Việt từ chỗ là nạn nhân thành tội phạm; Mũi thứ hai là dùng tay trong Trần trọng Phúc, Dương đức Chuyển để vừa có thông tin “mật” bên trong ngân hàng, vừa từng bước thâu tóm những cổ phần rớt giá liên tục để nâng “quyền biểu quyết”, và thêm dự phòng nữa là dùng 50.2% vốn nhà nước (của Bộ Tài chính mà những kẻ tay trong đang là đại diện) để tiếp tục dùng áp lực để bãi nhiệm những “kẻ cứng đầu” này trong Đại hội cổ đông sắp đến; Theo một nhà phân tích tài chính am hiểu Chánh còn cho biết thêm: điều hết sức nguy hiểm là mục tiêu mà Chánh nhắm đến không chỉ là Ngân hàng Bảo Việt mà chính là Tập Đoàn Bảo Việt, hiện Chánh đã “phù phép” để Hà Văn Thắm và Nguyễn Hồng Phương biến hơn 15% vốn sở hữu Nhà nước tại Tập đoàn Bảo Việt thành cổ phần sở hữu cá nhân đứng dưới nhiều tên tuổi khác nhau!!!
Ai là kẻ đã bao che cho Hoàng Văn Chánh cùng đồng bọn tự tung tự tác thao túng Tập đoàn Bảo Việt và Ngân hàng Bảo Việt??? Ai là kẻ đã bật đèn xanh cho truyền thông Vietnamnet tự do vi phạm pháp luật để công khai triệt hạ uy tín Ngân hàng Bảo Việt và thành phần lãnh đạo Ngân hàng này để Chánh và nhóm Mafia tài chính dễ bề thâu tóm? Tại sao những kẻ thâu tóm tham lam này là ngân hàng sân sau Ocean Bank, là đệ ruột Hoàng Văn Chánh, là em gái Nguyễn Hồng Phương (tập đoàn SSG) của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng mà không phải là ai khác ??? Những câu hỏi lớn này sau khi xem qua loạt bài viết, độc giả đã phần nào tự đưa ra được câu trả lời.
Trong phần tiếp theo, chúng tôi sẽ phân tích kỹ hơn về những liên quan đến Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng và các hành động “phản ứng quyết liệt” của Nguyễn Sinh Hùng trong “vụ Bảo Việt”.
Những người khốn khổ của Bảo Việt Bank
Ngoài các hệ thống ngân hàng và các định chế tài chính quan trọng mà Chánh gián tiếp lũng đoạn, Hoàng Văn Chánh còn trực tiếp đứng sau hàng loạt các doanh nghiệp, trong đó có nhiều doanh nghiệp “ma” để “kinh doanh dự án” là chính như: Công ty Cổ phần Đức Hoàng (địa chỉ: 28B Phạm Hồng Thái, Trúc Bạch, Ba Đình, Hà Nội); Công ty Cổ phần Xây dựng và Sản xuất nội thất KB (281Khâm Thiên, Đống Đa, Hà Nội); Công Ty Cổ Phần Tập Đoàn Zinnia (263 Thụy Khuê - Quận Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam); Công ty Cổ phần Đầu tư và Xây Dựng Việt Thành (Số 475 Trần Khắc Chân, P. Thanh Nhàn, Q. Hai Bà Trưng, Hà Nội); Công ty CP Đầu tư Bình Minh Xanh (H10 Ngõ 132 Trung Kính P. Yên Hòa, Q. Cầu Giấy, Hà Nội); Công ty Cổ phần Thương mại Minh Đức Lộc (Số 326 Đường Lạc Long Quân Q. Tây Hồ Thành phố Hà Nội) và gần đây là thành công chiếm “thầu dự án” công trình Vườn Cây Bác Hồ tại Đông Anh, Hà Nội, biến khu vực này thành căn cứ địa vững chắc cho vị “chính trị gia” và phe nhóm mỗi dịp hội kín. Vòi bạch tuộc của Chánh còn vươn vào cả Tp.HCM khi miếng mồi “gói thầu dự án cầu Thủ Thiêm 2” cũng đã rơi vào tay liên doanh Tập đoàn Đại Dương và Tập đoàn SSG !!! (2 tập đoàn sân sau và em ruột của đồng chí Nguyễn Sinh Hùng)
Với quyền lực được củng cố liên tục “leo thang” theo bước tiến sự nghiệp của vị “chính trị gia đáng kính” Nguyễn Sinh Hùng, Hoàng Văn Chánh được “đặc quyền” điều phối nguồn tài chính khổng lồ của Bộ Tài chính thông qua các đời Bộ trưởng Bộ tài chính từ thời 1997 đến nay, bao gồm cả đặc quyền quyết định nguồn vốn của Bộ Tài chính tại Tập đoàn Bảo Việt (Bộ Tài chính nắm tới 70.91% cổ phần của Tập đoàn Bảo Việt và Tập đoàn Bảo Việt lại nắm 52% cổ phần của Ngân hàng Bảo Việt). Dù hiện Chánh đã không còn biên chế thuộc Bộ Tài chính nhưng tiếng nói của Chánh vẫn là “nghiêm lệnh” đối với các vị Bộ trưởng tài chính sau này, từ Bộ trưởng Vũ Văn Ninh, Vương Đình Huệ đến Đinh Tiến Dũng hiện nay đều không thể “thoát” được cái “vòng kim cô” mà Chánh đã tròng lên (các vị trí từ chuyên viên chính đến vụ trưởng hầu hết là người do Chánh đưa vào từ thời Nguyễn Sinh Hùng còn làm Thứ trưởng, Bộ trưởng và Phó thủ tướng phụ trách BTC); với sự “am hiểu về bộ máy” của Bộ tài chính và các đặc quyền Chánh có được ở Bộ này từ năm 1997 đến nay, cả 3 Bộ trưởng Bộ tài chính sau này đều phải nhờ đến sự “sắp đặt” của Chánh, và “vòng kim cô” của Chánh lại có dịp phát huy sở trường khi trong kỳ họp Quốc hội thứ 5 vừa qua đã thông qua “NQ lấy phiếu tín nhiệm hàng năm” đối với các vị Bộ trưởng, và “đặc quyền sinh sát” một lần nữa lại rơi vào tay vị “thứ trưởng bộ tài chính năm xưa” mà Chánh là người đứng sau.
Quay lại “vụ Bảo Việt”, qua một số thông tin trên, có lẽ độc giả đã rõ phần nào kịch bản của vụ thâu tóm Ngân hàng Bảo Việt mà Chánh là “tác giả kịch bản kiêm đạo diễn” giật dây 4 mũi tấn công: Mũi thứ nhất là dùng truyền thông Vietnamnet để “tạo dư luận”, triệt hạ uy tín của Ngân hàng Bảo Việt và những kẻ thuộc phe “bảo thủ, chống đối” trong thành phần lãnh đạo ngân hàng (như anh Lê Trung Hưng), nhằm biến ngân hàng Bảo Việt từ chỗ là nạn nhân thành tội phạm; Mũi thứ hai là dùng tay trong Trần trọng Phúc, Dương đức Chuyển để vừa có thông tin “mật” bên trong ngân hàng, vừa từng bước thâu tóm những cổ phần rớt giá liên tục để nâng “quyền biểu quyết”, và thêm dự phòng nữa là dùng 50.2% vốn nhà nước (của Bộ Tài chính mà những kẻ tay trong đang là đại diện) để tiếp tục dùng áp lực để bãi nhiệm những “kẻ cứng đầu” này trong Đại hội cổ đông sắp đến; Theo một nhà phân tích tài chính am hiểu Chánh còn cho biết thêm: điều hết sức nguy hiểm là mục tiêu mà Chánh nhắm đến không chỉ là Ngân hàng Bảo Việt mà chính là Tập Đoàn Bảo Việt, hiện Chánh đã “phù phép” để Hà Văn Thắm và Nguyễn Hồng Phương biến hơn 15% vốn sở hữu Nhà nước tại Tập đoàn Bảo Việt thành cổ phần sở hữu cá nhân đứng dưới nhiều tên tuổi khác nhau!!!
Ai là kẻ đã bao che cho Hoàng Văn Chánh cùng đồng bọn tự tung tự tác thao túng Tập đoàn Bảo Việt và Ngân hàng Bảo Việt??? Ai là kẻ đã bật đèn xanh cho truyền thông Vietnamnet tự do vi phạm pháp luật để công khai triệt hạ uy tín Ngân hàng Bảo Việt và thành phần lãnh đạo Ngân hàng này để Chánh và nhóm Mafia tài chính dễ bề thâu tóm? Tại sao những kẻ thâu tóm tham lam này là ngân hàng sân sau Ocean Bank, là đệ ruột Hoàng Văn Chánh, là em gái Nguyễn Hồng Phương (tập đoàn SSG) của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng mà không phải là ai khác ??? Những câu hỏi lớn này sau khi xem qua loạt bài viết, độc giả đã phần nào tự đưa ra được câu trả lời.
Trong phần tiếp theo, chúng tôi sẽ phân tích kỹ hơn về những liên quan đến Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng và các hành động “phản ứng quyết liệt” của Nguyễn Sinh Hùng trong “vụ Bảo Việt”.
Những người khốn khổ của Bảo Việt Bank
* Bài của tác giả gửi tới TTHN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét