Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Sao chỉ mình tôi?

Theo Tuổi Trẻ
22-11-2014
Lê Thanh Tâm


Ảnh bên:Căn biệt thự tại Bến Tre - một trong những tài sản hoành tráng của ông Truyền - Ảnh: Ngọc Tài

Sự thật về khối tài sản của ông Trần Văn Truyền được phơi bày khiến nhiều người hi vọng sẽ tiếp tục lộ ra nhiều sự thật khác, để ông Truyền khỏi thắc mắc: “Sao chỉ mình tôi?”. 

 Dư luận rất hoan nghênh việc Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng công bố công khai kết luận sai phạm của ông Trần Văn Truyền - nguyên tổng Thanh tra Chính phủ. 

Đây là một bản kết luận rõ ràng, trong đó có nêu biện pháp xử lý cụ thể đối với ông Trần Văn Truyền và các cá nhân, tổ chức có liên quan.

Qua kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng có thể hiểu ngay mức độ sai phạm, tính chất sai phạm của ông Trần Văn Truyền. 

Điều đáng nói nhất, ông Truyền là một trong các vị “bao công”, đứng đầu một cơ quan chống tham nhũng, người có quyền lực kiểm soát tài sản của cán bộ nhưng lại gian dối hết lượt này tới lượt khác để liên tục được cấp nhà, cấp đất.

Đó là chưa kể việc ông Truyền còn cố bám lấy nhà công vụ, chỉ chịu nhả ra khi thấy không thể “ôm” nổi.
Cần nhớ rằng đối với một cán bộ bình thường, nếu ai may mắn được cấp nhà hoặc đất dù chỉ một lần thôi cũng đủ để coi đây là “ân huệ” lớn tới mức nằm mơ không thấy.

Vậy mà ông Truyền vẫn dễ dàng lách qua cửa hẹp, nhiều lần được cấp nhà, cấp đất cho bản thân cũng như con cái ở những nơi “đắc địa”. Ông Truyền quả là biết phát huy cái ân, cái uy của một vị “bao công” trong việc... thu vén cá nhân.

Ai cũng biết xin được cấp nhà, cấp đất là cả một câu chuyện dài, đầy những thủ tục phức tạp nhiêu khê, phải qua đủ loại tầng nấc xét duyệt mà chưa chắc “giấc mộng đã thành”.

Từ thực tế này, câu hỏi đặt ra là tại sao ông Truyền lại làm được cái việc “con voi chui lọt lỗ kim”. Phải chăng là cơ quan chức năng quá hớ hênh? Hay bị cái bóng của ông Truyền trùm lên mà mờ mắt?

Qua vụ việc của ông Truyền, có một vị đại biểu Quốc hội nói: “Còn bao nhiêu ông Truyền nữa?”. Đúng là đang có một bộ phận cán bộ có nhiều nhà cao cửa rộng không kém ông Truyền, trong đó có những người bị báo chí nêu đích danh về khối tài sản “khủng”.

Tìm ra sự thật về nhà đất của một quan chức không phải là chuyện đơn giản, nó được bao phủ bởi hàng loạt những lớp che chắn, nhưng quyết tâm thì dẫu là cái kim cũng phải lòi ra.

Dư luận tin chắc Ủy ban Kiểm tra trung ương đã phơi bày được sự thật về ông Truyền thì sẽ phơi bày được các sự thật khác còn ẩn trong vùng tối khuất tất. Làm được việc này là có lợi cho Đảng, cho dân, nhất là đừng để ông Truyền thắc mắc: “Sao chỉ mình tôi?”.

Bài học cần rút ra trong vụ ông Truyền là công tác kê khai tài sản chưa ổn. Hằng năm, dù là cán bộ hay một đảng viên thường đều phải thực hiện kê khai tài sản, nhưng công tác xác minh thì hầu như không thực hiện, việc công khai bản kê khai tài sản cũng còn rất hạn hẹp.

Đây là lỗ hổng để ông Truyền thoát qua “cửa tử” bằng bản kê khai tài sản “hươu vượn”, mãi đến khi báo chí lên tiếng, Ủy ban Kiểm tra trung ương vào cuộc thì mới vỡ lẽ rằng ông “bao công” này có rất nhiều nhà.

Từ câu chuyện của ông Truyền, một vấn đề lớn được đặt ra, đó là phải bịt kín lỗ hổng trong kê khai tài sản để hạn chế xảy ra những trường hợp tương tự như ông Truyền.

1 nhận xét:

  1. Câu chuyện về KÊ KHAI TÀI SẢN của các quan chức đảng , nhà nước ... xin nói thật nhé : đó là một trò khỉ không hơn không kém ! Với khối tài sản có được sau khi " có chức có quyền " , người dân đều đặt câu hỏi : từ đâu ra ? và ai cũng biết rằng đó là " bổng lộc từ việc lợi dụng chức quyền mà ra ! Đâu chỉ một Trần văn Truyền , vì Truyền là một kẻ " bị lộ " , còn biết bao kẻ " có chức có quyền trong đảng CSVN " tương tự như Truyền và còn " ăn tàn bạo " hơn Truyền hàng trăm lần ! Độc quyền - độc đảng là mảnh đất màu mỡ sản sinh và nuôi dưỡng những kẻ " miệng Nam mô , bụng bồ dao găm " , " ăn không từ một thứ gì " đang hàng ngày tàn phá cái đất nước này . Chúng đâu có thấy cái cảnh các cháu học sinh vùng cao đi học với những manh áo mỏng manh , nát nhàu dưới cái rét cắt da cắt thịt với những bữa ăn cơm với muối trắng ! Hàng ngàn công nhân các khu công nghiệp chui rúc trong những căn nhà trọ tồi tàn , với đồng lương chỉ đủ tồn tại chứ không phải là để sống ! Những người lao động chân chính còng lưng lao động đến cuối đời chưa chắc đã đủ tiền mua một căn nhà cấp 4 ! Những con người đã hy sinh một thời tuổi trẻ cho " chiến thắng vĩ đại của đảng , thống nhất đất nước ?! " nhiễm chất độc da cam rồi để lại " nỗi đau nhân loại " cho đời con đời cháu " , cuộc sống chui rúc trong những ngôi nhà tàn tạ ... Còn biết bao cảnh đời khó nhọc , thiếu thốn trong xã hội này . Ấy vậy mà lại có những kẻ mang danh đảng viên của cái đảng CSVN như Trần văn Truyền , không hề biết đến sự khốn khó của đồng loại , sống vương giả , gian dối để có trong tay gần chục ngôi nhà , đất ... ! Chúng là bầy DÃ THÚ chứ không phải NGƯỜI !!!

    Trả lờiXóa