Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

ĐA CHIỀU "TƯ DUY BẦY ĐÀN" BỨC THƯ CỦA ANH HUỲNH TẤN MẪM

Hoang Thuc An - nguoilotgach
26-7-2014

Tôi gọi những ai còn chia bè rẻ phái trong tiến trình cứu nước hôm nay đều thuộc loại tư duy bầy đàn chưa vượt được làn ranh phân hóa, chưa tự chui ra khỏi cái vỏ bọc của mình thì không thể hóa thân thành DÂN TỘC. Một khi chưa là DÂN TỘC thì tiếng nói của họ dù có thế nào đi nữa cũng không thể đại diện được cho DÂN TỘC. Dù muốn dù không Lời kêu gọi của HTM có 1 giá trị thực tế hơn những tiếng chửi rủa được dẫn dắt bởi hận thù, ganh tị chỉ cốt gây chia rẻ DÂN TỘC làm lợi cho giặc ngoại xâm. Dù ông HTM vẫn là đảng viên đảng CS nhưng ông không bị hận thù, chủ nghĩa, giai cấp khống chế và tù ngục được ông. Ông tự mình vượt thoát được những xích xiềng ấy và dù đang bị bao vây bởi hàng hàng lớp "đồng chí" nhưng ông đã là con người tự do. Trong khi quý vị, những con người đang sống trên phần đất tự do nhưng tư duy của quý vị bị giam cầm trong ngục tù quá khứ, thù hận nên quý vị vẫn là những tù nhân ngay trong ngục tù của quý vị.

1. HTM vạch trần tiến trình thôn tính toàn bộ Biển Đông của Trung quốc. Chỉ cho thanh niên, sinh viên, học sinh (TN, SV, HS) thấy mối quan hệ mờ ám xưa nay giữa VN và TQ được che dấu dưới những mỹ ngữ...

2. HTM kêu gọi giới TN, SV, HS ý thức về các nguyên tắc độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia, quan hệ bình đẳng quốc tế... và chỉ ra rằng mối quan hệ hiện thời giữa VN - TQ là mối quan hệ bất bình đẳng. Lỗi ấy là do đảng cầm quyền (đảng của ông).... Ông nói: "Để có một đất nước độc lập tự do, trước hết mỗi chúng ta cần có một trí tuệ độc lập tự do, không để bị nhuộm đen, nhuộm đỏ, hay bất cứ màu nào khác; nó phải là lòng yêu nước nồng nàn, trong sáng, yêu hòa bình độc lập và dân chủ bằng một nhận thức kịp thời đại." Và rằng : "Một xã hội các bạn mong muốn, chưa biết là thế nào, nhưng ít nhất, và chắc chắn nó không thể là một xã hội như các bạn đang nhìn thấy, nó đầy dẫy những bất công, trên một tầng nền của hẹp hòi và thiển cận, nó không bao giờ là bền vững!"

3. HTM cương quyết cùng các bạn trẻ của ông đứng lên làm con người TỰ DO dù chưa được luật pháp (nhà cầm quyền) thừa nhận. Làm con người có quyền con người dù quyền đó chưa được thừa nhận đầy đủ. Thực hiện quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ toàn vẹn độc lập toàn vẹn lãnh thổ. Ông nói :"Điều tôi muốn nói cùng các bạn,chúng ta phải cương quyết làm người công dân tự do, dù xã hội chưa có luật pháp thừa nhận tự do đúng nghĩa. Chúng ta có quyền và có nghĩa vụ – quyền sống tự do và nghĩa vụ bảo vệ độc lập, toàn vẹn lãnh thổ ... Tôi muốn nói đến một thể chế dân chủ, một xã hội dân sự, nó sẽ không bị đem ra mua bán hay đổi chác bất ngờ bởi một đất nước, nếu nằm gọn trong tay của một nhóm người độc quyền".

4. Và ông đã mạnh mẽ phê phán chế độ : "Bao giờ, hay ngay bây giờ chúng ta có thể cất lên tiếng nói thống nhất, mạnh mẽ đối với những người đang mang trọng trách dẫn dắt dân tộc? Hiện nay, tôi không tán thành nhiều điều, trong đó có hai điều căn bản và cấp bách mà Chính phủ của Đảng Cộng sản Việt Nam (không phải chính phủ của dân)đang thực hiện:

1- Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản. Thay vì ngược lại, Đảng Cộng sản phải đặt mình dưới Hiến pháp và luật pháp nhà nước, với chức năng là thi hành chứ không phải chỉ đạo. Từ sự trái ngược đó, với quyền hành độc đoán trong tay, Đảng đã tự tha hóa và suy thoái (như đã tự thừa nhận), đưa đến một Chính phủ thiếu trách nhiệm và không hiệu quả, làm cho xã hội rệu rã, không phát triển và mất dần sức sống, người dân trở nên lơ láo, mất phương hướng và tích lũy nỗi bất bình. Tình trạng này là điều kiện phù hợp ý muốn của kẻ xâm lược.

2- Đường lối đối ngoại hiện nay, là thuộc về Đảng Cộng sản, cụ thể là Bộ Chính trị, chứ không phải do một Chính phủ của nhân dân, vì thế đã không giữ được tư thế chính danh của một Quốc gia, đặc biệt trong quan hệ với Trung Quốc. Các từ ngữ: hữu nghị, bạn, môi răng, đồng chí, anh em, 16 chữ vàng (*), 4 tốt… đã xóa tan tư cách và khoảng cách phải có của một quốc gia với một quốc gia. Mối quan hệ mang tính chất tình cảm quá đà và độc hại đó đã tràn ngập trong tư tưởng giới lãnh đạo, quan chức, các đoàn thể, kể cả Đoàn Thanh niên Cộng sản mới lớn sau chiến tranh, thể hiện lời nói, phong cách trong các văn kiện cũng như trong cách hành xử, chứng tỏ một tinh thần dựa dẫm, bấu víu, lệ thuộc, thiếu tự tin của tâm lý nhược tiểu chưa trưởng thành về mặt quốc gia, làm mất quốc thể, của giới lãnh đạo hiện nay. Lẽ ra, mối quan hệ không chính danh đó phải được chấm dứt, khi chiến tranh chấm dứt và đất nước thống nhất. “Ân đền oán trả” gì khi còn nằm trong rừng sâu suối lạnh, thì cũng phải minh bạch trong chính sách ngoại giao, không “giáo dục” toàn dân theo cách “xóa tan biên cương” mập mờ như thế được! Vì thế, làm sao trách thái độ kẻ cả của Dương Khiết Trì khi bảo Việt Nam “quấy rối” chúng ở giàn khoan, hay kêu gọi Việt Nam “đứa con đi hoang hãy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta?

Tôi sống ở miền Nam, và biết người dân miền Nam đều nhận thấy cực kỳ phẫn nộ về cách ngoại giao xa lạ như trên.

Với 1 tâm tình - 1 lời kêu gọi chân thành và trung thực như vậy:

1. Chắc chắn giới trẻ sẽ nhận thức được hiện tình đất nước và vai trò của họ.

2. Chắc chắn sẽ làm cho giới lãnh đạo các cấp nhất là những ai rấp tâm quy hàng Bắc quốc (ông đã chỉ đích danh kẻ ương hèn ấy trong bài viết là người đứng đầu đảng CS) đứng ngồi không yên, và tôi tin chắc rằng họ đang âm thầm bày mưu tính kế để bịt miệng ông, nếu cần họ có thể giết ông.

3. Chắc chắn chóp bu bành trướng Bắc Kinh cũng đã rất khó chịu với ông và mọi tầm nhắm đang hướng về phía ông.

4. Và... một điều vô cùng nghịch lý là chính các ông các bà, các tổ chức, đảng phái chống cộng, thề không đội trời chung với VC lẫn TC mấy ngày nay cũng đang chạy hết tốc lực tập trung triệt hạ uy tín của ông. Câu hỏi đặt ra ở đây là : Họ là ai? - Là VC, là TC, là Quốc gia, là Cần lao-Công giáo, hay là Việt gian ?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét