(SGĐT)- Tại sao chúng
ta lại quan tâm đến ông Chu ? Chuyện có giống gì với Việt Nam không ?. Tại vì chúng đem tàu vào hải phận Việt Nam.
“Nếu ông Tập muốn dồn ông Chu đến con đường chết thì ông Chu sẽ kéo
ông Tập và cả Đảng đổ theo.” Nếu được vậy thì còn gì bằng !
Chu Vĩnh Khang là mục tiêu có giá trị của Tập Cận
Bình?
Chu Vĩnh Khang hiện
ở đâu?
Một câu hỏi mà tất cả mọi người ở Trung Quốc đều
hỏi nhưng tôi không nghĩ một cụ ông dừng lại bên hồ nước ở quê nhà
của ông Chu lại hỏi dồn tôi về hành tung của ông Chu.
Cho tới gần đây ông Chu Vĩnh Khang, một trong những
người quyền lực nhất Trung Quốc, đơn giản là đã biến mất.
Hậu trường chính
trị
Ông được cho là đã trở thành nạn nhân của bộ máy an
ninh mà ông có thời từng kiểm soát.
Trong khung cảnh thường thấy trên bưu thiếp với vịt
bơi dưới hồ nước và gà đang bới cỏ, khu dinh thự gia đình được sơn
trắng không tiết lộ gì cho những người hóng chuyện đang chầu chực
trước cổng.
Và tít trên Bắc Kinh, tên của ông Chu đã không được
truyền thông chính thức nhắc đến trong suốt bảy tháng.
Tại sao chúng ta phải bận tâm về ông Chu? Suy cho
cùng, ông cũng đã về hưu được 18 tháng và thậm chí đa số người dân
Trung Quốc còn không nhận ra ông.
Và nếu ông sa cơ theo cái kiểu chính trị cung đình
mà ông đã từng là bậc thầy thì cái nhà lao giam giữ ông sẽ không hề
tệ hơn nhà tù mà ông đã tống nhiều người khác vào trong suốt những
năm ông điều hành bộ máy an ninh khét tiếng.
Các đồng minh
chính trị của ông Chu lần lượt bị “dính chưởng”
Nhưng hãy bỏ qua tiếng vịt và gà và lắng nghe sự im
lặng từ đầu não của Đảng. Câu chuyện của Chu Vĩnh Khang đụng chính
diện đến công cuộc ổn định và cải cách Trung Quốc . Nỗ lực hạ bệ
ông Chu có nhiều cái đáng xem về chính trị của nước này.
Sự nghiệp của Chu Vĩnh Khang là câu chuyện làm nên
danh vọng từ sự nghèo hèn theo kiểu Trung Quốc.
Bố mẹ ông là những nông dân làm lụng vất vả. Họ đi
bắt lươn để có thêm tiền trang trải cuộc sống. Bố mẹ ông luôn mong
muốn ba người con trai học hành thành tài và đứa con lớn nhất đã
đền đáp bố mẹ khi vào được đại học và trở thành kỹ sư dầu khí.
Chu Vĩnh Khang thăng tiến nhanh chóng trong Đảng và lên
nắm công ty dầu khí lớn nhất của Trung Quốc và sau đó là một tỉnh
80 triệu dân. Sự nghiệp chính trị của ông đạt đỉnh cao với một ghế
trong cơ quan quyền lực tối cao của Đảng và kiểm soát bộ máy an ninh
nội địa rộng lớn.
Ba lý do
Bên ngoài quê nhà thì ông Chu không bao giờ có thể
nói mình là người được yêu mến nhất ở Trung Quốc nhưng cho đến 18
tháng trước ông có thể xem mình là nhân vật mà mọi người sợ hãi
nhất.
Vào lúc đó gió đã đổi chiều với ông Chu. Tập Cận
Bình lên nắm quyền lãnh đạo Đảng và phát động chiến dịch chống tham
nhũng. Ông Tập cảnh báo đó là cuộc chiến nhằm vào ‘cả ruồi lẫn
hổ’.
Chu Vĩnh Khang là con hổ mà ông Tập nhắm đến, nhưng
tại sao ông Tập lại kiếm chuyện với một loài dã thú nguy hiểm như
hổ?
“Có ba lý do,” ông Đặng Ngữ Văn, một nhà phân tích
chính trị, nói.
Ông Chu là ông trùm an ninh uy quyền một thời của
Trung Quốc
Chúng tôi đã nói về cách chơi cờ của người Trung
Quốc với bàn cờ gồm những quân cờ trắng đen mà các nhà chính trị
nước này đã chơi trong hai ngàn năm để giúp họ suy tính các bước đi
trên bàn cờ chính trị.
“Lý do thứ nhất khi đánh con hổ này là củng cố
quyền lực và giành được sự kính trọng
“Lý do thứ hai là thúc đẩy cải cách. Rất nhiều nhân
vật quyền thế trong chính quyền có của cải không trong sạch và tất
cả bọn họ đều có lợi ích trong việc giữ nguyên hiện trạng.”
“Nếu anh muốn cải cách nền kinh tế vào lúc này, anh
cần phải tìm một đột phá điểm. Chu Vĩnh Khanh chính là đột phá
điểm đó.”
“Lý do thứ ba là cải thiện uy tín của Đảng Cộng
sản.”
Về vấn đề củng cố quyền lực, quy chế độc đảng ở
Trung Quốc không đem đến cho một vị tân chủ tịch sự ủy nhiệm thông qua
bầu cử. Loại bỏ một đối thủ bằng cách xử tội tham nhũng có thể
dọn đường cho các chính sách và nhân sự mới.
Cải cách cũng là một nguyên nhân. Sau một thập kỷ
trì hoãn những cải cách quan trọng, Trung Quốc giờ đây cần một hướng
đi chính trị.
Giới lãnh đạo hiện nay của Trung Quốc dường như có
quyết tâm tái cấu trúc mô hình kinh tế vốn đã tăng trưởng ấn tượng
trong vòng 30 năm qua nhưng lại bị mọi người cho là không bền vững.
Một trong những điều thiếu bền vững nhất của mô
hình này là các tập đoàn nhà nước khổng lồ ở những khu vực kinh
tế chủ chốt – phần nhiều các tập đoàn này là do các cán bộ cấp
cao của Đảng nắm.
Bạc Hy Lai là người Chu Vĩnh Khang hết lòng ủng hộ
Gạt bỏ họ ra và ông Tập sẽ có khoảng trống để
thực hiện cuộc cải cách.
Hãy xem cách thanh trừng những người thân tín của Chu
Vĩnh Khang trong ngành dầu khí trong những tháng vừa qua.
Rủi ro
Về việc cải thiện uy tín của Đảng Cộng sản, đây là
một nhiệm vụ cấp bách.
Khó mà phóng đại mức độ sự bất mãn của công chúng
Trung Quốc đối với giới chính trị nước này. Khi mà nền kinh tế Trung
Quốc tăng trưởng, các cán bộ cao cấp của Đảng đã lợi dụng sự độc
quyền quyền lực của Đảng để lấy đi hàng tỷ bạc từ công quỹ. Nhiều
người trong số họ che giấu tài sản bằng cách mở tài khoản hoặc mua
tài sản ở nước ngoài.
Trong trường hợp của Chu Vĩnh Khang, tờ tạp chí tài
chính có uy tín Tài Tân đã truy ra một mạng lưới các lợi ích kinh
tế mà theo họ đã giúp cho ông Chu trở nên giàu có khác thường.
Giờ đây tài sản của những người thân cận với ông Chu
đã bị tịch thu. Người thân, tài xế, vệ sỹ, thư ký của ông Chu và
những quan chức được ông bảo trợ đã bị bắt giữ.
Mặc dù cái tên Chu Vĩnh Khang không hề được truyền
thông nhắc đến nhưng tin tức về các vụ bê bối liên quan đến các đồng
minh của ông, hoặc là trong lĩnh vực năng lượng, ở tỉnh Tứ Xuyên hay
trong bộ máy an ninh, xuất hiện hằng ngày.
Liệu ông Tập có muốn dồn ông Chu đến cửa tử?
“Tập Cận Bình đang vặt lông con hổ,” ông Đặng Ngữ Văn
nói.
Nhưng khó mà đoán biết liệu công chúng có rút ra
được kết luận mà ông Tập mong muốn từ tất cả các hành động này hay
không.
Họ có thể chịu đựng bao nhiêu vụ bê bối của Đảng?
Hồi năm ngoái đã diễn ra phiên tòa xét xử ông Bạc Hy
Lai, cựu bí thư Thành ủy Trùng Khánh. Phiên tòa này mở chiếc nắp
đậy trên những tội ác, tham nhũng và sa đọa ở một trong những thành
phố lớn nhất Trung Quốc.
Tuy nhiên ông Bạc chỉ mới là ủy viên Bộ Chính trị,
tức là không thuộc nhóm lãnh đạo tối cao.
Nếu ông Chu đối mặt với các cáo buộc tham nhũng thì
ông sẽ trở thành nhà lãnh đạo cao cấp nhất của Trung Quốc bị truy
tố kể tư khi Đảng Cộng sản Trung Quốc lên cầm quyền hồi năm 1949.
Vụ việc này sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến thanh
danh của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Vẫn còn móng vuốt
Ngoài ra, Tập Cận Bình cũng có hai tính toán quan
trọng khác.
Kể từ khi cải cách mở cửa, các ủy viên Thường vụ
Bộ Chính trị thường không đụng đến gia đình và công việc làm ăn của
nhau.
Tất cả họ đều nhớ các cuộc thanh trừng và các
phiên tòa trình diễn ở thế hệ trước. Kinh nghiệm của họ cho họ biết
làm xấu mặt nhau công khai chỉ dẫn đến đổ máu và hỗn loạn.
Giờ đây ông Tập đã phá vỡ thỏa thuận này và các
danh gia vọng tộc ở Trung Quốc đang thăm dò lẫn nhau ai sẽ là người
bị sờ gáy tiếp theo và ai sẽ được an toàn.
Tuy nhiên, một con hổ dù có bị dồn vào chân tường
thì vẫn còn móng vuốt và vẫn có khả năng sát thương ông Tập. Ông
trùm an ninh một thời biết tất cả mọi góc khuất sâu kín nhất của
giới lãnh đạo Trung Quốc, bao gồm rất nhiều điều về gia đình ông Tập
mà nếu công khai cho mọi người biết thì sẽ rất nghiêm trọng.
Nói như lời ông Đặng Ngữ Văn: “Nếu ông Tập muốn dồn
ông Chu đến con đường chết thì ông Chu sẽ kéo ông Tập và cả Đảng đổ
theo.”
“Ông Tập phải để cho ông Chu con đường để duy trì sự
tồn tại của Đảng,” ông nói thêm.
Khi nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua mà không có
kết quả rõ ràng, cuộc chiến trên bàn cờ chính trị Trung Quốc vẫn
có nhiều cái đáng xem. Mọi người đều đang hồi hộp chờ xem liệu ông
Tập có thuần phục được con hổ này hay không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét