Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

KỂ CHUYỆN ĐI BIỂU TÌNH NGÀY 18-5-2014

KHA LƯƠNG NGÃI

(Saigon ĐiểmTin) Chế ngự lòng dân theo cách của Nhà nước có đủ mọi hình thái, màu sắc... Dưới đây là 1 kiểu, SGĐT xin giới thiệu nguyên văn phong của người trong cuộc.

Lời khuyên bảo -  rào chắn từ xa

Theo lời khuyên của cơ quan có thẩm quyền : Cuộc biểu tình  sáng 18/5/2014 lên án Trung Quốc đưa giàn khoan HD981 vào hạ đặt trái phép trong lãnh hải thuộc chủ quyền không tranh cãi của VN . . . nên dừng lại vì “biểu tình yêu nước” sẽ không tránh khỏi bị kích động phá hoại, bạo động, bạo loạn . . .  như ở Bình Dương , Đồng Nai, Cần Thơ , Nghệ An, Thanh Hoá . . . tuần trước.Vì vậy, hầu hết 54 người  trong nhóm ký tên kiến nghị tổ chức biểu tình ngày 11/5/2014  ở TP HCM đã bảo nhau : Chủ nhật 18/5/2014 , việc biểu tình lên án Trung Quốc đặt giàn khoan HD 981  vào hạ đặt trái phép trong lãnh hải thuộc chủ quyền không tranh cãi của VN . . .   sẽ chỉ là “ tham gia, quan sát” .
Tuy không hài lòng với lời khuyên đó, nhưng chúng tôi vẫn thể hiện sự thiện chí như vậy. (không hài lòng vì biết rằng : Với tham vọng  xâm lược ngông cuồng thì giàn khoan Hải Dương 981 của “bạn 4 tốt,16 chữ vàng” sẽ tiếp tục nằm lỳ ra đó dài dài mà âm mưu gây bạo động, bạo loạn, quấy phá dấu mặt thì đâu có biết đến khi nào cơ quan có thẩm quyền VN ngăn chặn được? Nghe theo lời khuyên đó thì cho đến khi nào Nhân Dân ta mới được biểu tình phản đối, lên án Trung Quốc xâm lược ? ? ?) Thế nhưng, dù tạm chấp nhận chỉ làm người “ tham gia, quan sát biểu tình” thôi, tất cả chúng tôi vẫn cảm nhận một sự bất an, bởi có một bầu không khí đe doạ bao trùm. Sự thể như sau :

Lời mời cà phê thân thiện

Vì đoán biết  mình sẽ không  được yên thân,(dù đã có cam kết, hứa hẹn ), nên tối 17/5/2014, tôi vẫn phải đi “ngủ  lưu vong”. Và đúng như dự đoán, sáng ngày 18/5/2014, mới hơn 6g sáng, anh bạn công an khu vực đã cùng một quý ông lạ mặt và tổ trưởng dân phố đến gỏ cửa tìm tôi.Vì tôi đã đi vắng từ đêm 17/5/2014 nên  ngay sau đó,  anh công an khu vực đã a lô mời tôi đi cà phê để tâm sự! Do dự đoán đúng nên tôi thoát được một lời mời cafê thân thiện.

Lời mời cà phê cưỡng bức

Tránh được lời mời cà phê thân thiện nhờ chủ động tạm lánh qua đêm, 7g sáng ngày 18/5/2014 , tôi đạp xe hướng về nhà thờ Đức Bà, vòng vo tìm chỗ gởi xe để từ đó đi bộ vào công viên 30/4 cho kịp giờ hẹn khởi sự biểu tình 8g30, nhưng  tất cả các điểm giữ xe đều từ chối giữ xe, nên gần sát giờ hẹn  tôi mới tới được ngã tư Nguyễn Thị Minh Khai- Nam Kỳ Khởi nghĩa . Tại đây, rất không may, tôi tao ngộ với một cô gái an ninh xinh xắn đã từng tiếp cận  thân thiện với tôi suốt cuộc biểu tình ngày 11/5/2014. Đang đi bộ, tôi bất ngờ bị một cánh tay choàng qua vai từ phía sau với lời lẽ thật thân thiện: “Chú đi đâu đây,  chú quay lại uống cà phê với tụi cháu đi, chú vào đó làm chi vậy . . .”.À thì ra là cô an ninh bữa trước. Quả thật, kháng cự lời mời thân thiện xen lẫn cử chỉ ân cần mà quả quyết của  một cô gái đẹp cộng với sự có mặt cùng lúc của 03 cán bộ an ninh nam tôi thật khó xử, đành phải quay lại với vòng tay thân thiện không rời bờ vai tôi của cô gái với   lời mời cà phê  không thể nói khác hơn là hành vi cưỡng bức . Tại quán cà phê, tôi và cô gái an ninh trò chuyện  quả thật là có sự thân thiện, cô gái an ninh thân thiện để  cầm chân, câu giờ tôi, còn tôi thì thân thiện để tỏ rõ thiện chí đấu tranh chống Trung Quốc xâm lược, phản đối biểu tình bạo động, phá rối, gây nhiễu, làm lẫn lộn trắng đen, chánh tà, gây khó khăn, phức tạp cho các cuộc biểu tình yêu nước sắp tới 
Cuối cùng, sau hơn 30 phút  “ tâm sự “,  với sự thúc bách của tôi, cô gái an ninh  đồng ý để tôi được đi tiếp tới  công viên 30/4 với lời lẽ gây cho tôi thất vọng : Thôi chú muốn đi thì chú cứ đi, nhưng bây giờ không còn ai ở đó đâu chú ơi !

Buôn lậu – Yêu nước

Tưởng là mình đã được tự do, nhưng thật hết sức bất ngờ,   tiếp tục đi chưa được 200 mét về hướng công viên 30/4 thì 02 xe máy từ phía sau chạy tới đột ngột dừng xe, 04 thanh niên xuống xe, bủa vây quanh tôi, một người móc tấm thẻ màu đỏ, với vẽ mặt nghiêm trọng căng thẳng  ra lệnh : “ Chúng tôi là an ninh  chống tội phạm thuộc Công an thành phố HCM yêu cầu  được khám xét túi xách của ông . . .” .
Tôi hơi hốt hoảng trả lời : “Tôi đi biểu tình yêu nước, chống Trung Quốc xâm lược, tội phạm gì mà phải bị khám xét?"
Có lẽ kịch bản đã có sẵn, với thái độ mạnh mẽ áp đảo dứt khoát, viên an ninh trẻ  tuyên bố :”Chúng tôi có thông tin ông  có liên quan một đường giây buôn lậu hàng quốc cấm, yêu cầu ông đưa túi xách để khám xét” .
Lúc đó, thấy xung quanh vắng tanh, tôi thoáng nghĩ nhanh, giữ chặt túi xách, quả quyết : muốn khám xét hảy vào quán cà phê đằng kia (với dụng ý để có nhiều người chứng kiến.).Họ đồng ý, nhưng khi vào quán, họ lại đổi ý , gọi xe đưa tôi về công an phường 6 quận 3 làm việc. Tại đây, “tang vật hàng quốc cấm” trong túi xách của tôi được trưng ra  chính xác là:

1/ Lá thư dài 29 trang của nguyên Ủy viên BCT, Thủ Tướng Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam Võ Văn Kiệt gởi Bộ chính trị Đảng CSVN đề ngày 9/8/1995
2/ Bài viết dài 21 trang, tựa đề : “Vượt qua khúc quanh của lịch sử “ của  tác giả : Nguyễn Trung

Quả thật, cách đây không lâu thì 02 tài liệu trên đúng là hàng quốc cấm. Ngay cả hôm nay, đối với các ngài “Cộng Sản 4 kiên định” nó vẫn là hàng suy thoái, quốc cấm. Nhưng đối với tôi, đây là tài liệu vô cùng quý giá được viết ra từ trái tim nồng cháy yêu nước, thương Dân kể cả vẫn còn yêu luôn cả cái Đảng CSVN đang lặn ngụp trong đầy rẫy lỗi lầm do căn bệnh độc tài, độc quyền . . . gây ra 
Vì đã trót nghĩ về Thủ Tướng Võ văn Kiệt và ông Nguyễn Trung với tình cảm, niềm tin như vậy, nên đêm 17/5/2014, trong khi buộc phải “ đi ngủ lưu vong“ , tôi  vẫn quyết định mang nó theo đọc lại để tự bồi bổ kiến thức, hâm nóng  tinh thần cho mình góp phần cho cuộc biểu tình ngày mai 18/5/2014. Và chính vì vậy mới xảy cái chuyện khám xét hàng quốc cấm mà tôi đang kể ra.
Xin trở lại công việc “khám xét, xử lý  việc lưu giữ  hàng “quốc cấm” mà tôi là đối tượng tại Công an Phường 6 quận 3. Tại một phòng riêng, tôi  được mời ngồi đối diện với 02 cán bộ an ninh của sở công an TP, hàng quốc cấm là 02 tài liệu như kể trên được đặt trên bàn  trước mặt tôi cùng với một “ tờ tự khai “, tôi được yêu cầu phải tự khai.Tôi trả lời : Tôi không có gì và không có trách nhiệm khai cái gì hết, cần gì các anh hỏi tôi đáp.Thế là cuộc “ thẩm vấn “ bắt đầu với sự xưng hô có chút thay đổi
- Người thẩm vấn  : Tài liệu này ở đâu chú có, chú lưu trữ và mang theo đây để làm gì ?
- Tôi trả lời: Ngẫu nhiên được thấy trên internet, tôi đọc thấy  người viết đích thực là người yêu nước, thương Dân, kể cả cũng rất yêu cái Đảng CSVN với vô vàn tội lỗi mà 02 ông cũng là người đã có góp phần. Đặc biệt, 02 ông đánh giá rất đúng tình hình suy thoái, khủng hoảng toàn diện của đất nước, chỉ ra đúng nguyên nhân gốc rễ của suy thoái, khủng hoảng, vạch ra hướng đi đúng đắn phù hợp với xu thế phát triển văn minh, dân chủ, tiến bộ của thời đại. . . Vì nhận thức như vậy, nên tôi luôn tích cực tìm cách quảng bá cho nhiều người  được đọc tài liệu của 02 ông. Hôm nay, may mắn tôi vô tình làm cho các anh tiếp xúc với 02 tài liệu này tôi rất mừng và mong sao các xếp của các anh và cấp càng cao hơn nữa được đọc, tôi càng phấn khởi 
- Người thẩm vấn: Chú có biết chú lưu trữ và quảng bá tài liệu không qua kiểm chứng như thế chú có dám chắc đó là tài liệu của  nguyên Thủ Tướng Võ Văn Kiệt và  Nguyễn Trung không ?
- Tôi trả lời : Vì đã từng biết danh tiếng con người, nên khi được đọc nội dung của 02 ông viết tôi hoàn toàn tin
-  Người thẩm vấn: Chú có thấy trang đầu của bức thư của nguyên Thủ Tướng Võ Văn Kiệt có nói đây là tài liệu tuyệt mật không ? và như vậy chú có biết chú đã vi phạm pháp luật không ?
- Tôi trả lời : Về hình thức thì tài liệu đã đưa lên mạng internet thì không còn là tài liệu mật nữa. Trong trường hợp cụ thể này, người viết xuất phát từ tấm lòng vì Dân vì nước,  không sợ nhọc lòng, không sợ hiểm nguy nên đã viết thì tôi là người quảng bá cũng xuất phát từ tấm lòng như vậy thì nếu có bị buộc tội, bị trả giá tôi cũng đành chấp nhận.
Cuộc khám xét, thẩm vấn về việc tôi có liên quan đến đường giây buôn lậu hàng quốc cấm bỗng nhiên bị quên lãng  ngay từ đầu đến cuối. Cuối cùng,biên bản làm việc  đã chuyển hẳn sang việc tôi lưu trử 02 tài liệu như kể trên và được kết luận một cách  thoải mái nhẹ nhàng vui vẻ.

Vậy thì: Buôn lậu hay yêu nước đã rõ.

Ngày 19/5/2014
Người kể chuyện
Kha Lương Ngãi
(tác giả gởi cho Saigon ĐiểmTin)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét