15-6-2014
Trang VnMedia.vn vừa đăng bài “Thủ tướng: Kiên quyết bảo vệ chủ quyền quốc gia” trong đó nhấn mạnh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu “tiếp tục tăng cường tiềm lực quốc phòng, an ninh, nâng cao khả năng sẵn sàng chiến đấu. Có các phương án tác chiến cụ thể ứng phó kịp thời các tình huống xảy ra, không để bị động, bất ngờ. Củng cố nền quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân, nhất là các địa bàn trọng điểm. Thực hiện tốt nhiệm vụ quốc phòng, bảo đảm anh ninh kết hợp với phát triển kinh tế. Tiếp cận khoa học công nghệ tiên tiến, làm chủ trang thiết bị kỹ thuật, vũ khí, khí tài hiện đại. Về Biển Đông, Thủ tướng Chính phủ yêu cầu thực hiện quyết liệt, bằng sức mạnh tổng hợp và các giải pháp đồng bộ, tăng cường lực lượng thực thi pháp luật trên biển, kiên quyết đấu tranh bảo vệ chủ quyền và lợi ích quốc gia ở biển Đông. Nỗ lực giải quyết tình hình phức tạp bằng biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế, nhất là Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật biển 1982 (UNCLOS) và Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC)”.
Đồng thời cũng ngầm ý răn đe- không biết giành cho những người muốn biểu tình chống Trung Quốc hay các đối tượng kích động- như sau: Thủ tướng cũng yêu cầu phát huy tinh thần yêu nước và sức mạnh của toàn dân tộc trong bảo vệ chủ quyền quốc gia. Chủ động thực hiện đồng bộ các biện pháp kiên quyết ngăn chặn, xử lý nghiêm các hành vi kích động, manh động, vi phạm pháp luật, ảnh hưởng xấu đến hình ảnh đất nước và con người Việt Nam; kiên quyết kiểm soát chặt chẽ các đối tượng xấu, chủ mưu cầm đầu kích động, xử lý kịp thời, bảo đảm an ninh trật tự và an toàn tính mạng, tài sản và điều kiện sản xuất kinh doanh bình thường của mọi cá nhân, tổ chức, nhất là doanh nghiệp có vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài.
Những trích dẫn ở trên cho thấy có thể nhà cầm quyền Việt Nam đã dự liệu cho một cuộc chiến tranh? Dù nhiều người từng hy vọng về những phát biểu mạnh mẽ của ông Dũng trong thời gian ông thăm Philippines nhưng sau đó ông lại im lặng. Dù sao trong “bộ tứ” cầm quyền tại Việt Nam, gần như duy nhất ông Dũng là người nói nhiều nhất, mãnh mẽ nhất trong vấn đề Trung Quốc xâm chiếm lãnh hải Việt Nam thời gian gần đây. Liệu những phát biểu này là động thái để Việt Nam cương quyết hơn bằng một vụ kiện ra Tòa án quốc tế hay họ đã nhìn thấy Trung Quốc sẽ phát động một cưộc chiến thực sự trên biển, trên bộ sau những đòn tâm lý chiến?
Tình thế Việt Nam hiện phức tạp và có nhiều đồn đoán cả trong nội bộ lẫn đối ngoại, vì thế mọi khả năng đều có thể xảy ra.
V.K
BÀI THAM KHẢO ĐÍNH KÈM
Tấn công Việt Nam dưới góc nhìn Trung Quốc
Điều nghiên
chiến lược
Từ trước đến nay Việt Nam
và Đông Nam Á đều thuộc phạm vi thế lực truyền thống của Trung Quốc. Trong phần lớn thời gian của lịch sử, Trung Quốc và Việt Nam
là láng giềng hữu hảo. Nhưng từ sau thập kỷ 70 của thế kỷ trước, do thực lực của nước ta suy yếu nên đã dần dần mất đi quyền kiểm soát đối với khu vực này. Việt Nam
nhân cơ hội này đã
xâm chiếm lãnh thổ của nước ta, đưa tới hai nước thù địch, giao chiến với nhau.
Hiện nay, Việt Nam
là mối đe dọa chủ yếu nhất đối với an ninh lãnh thổ Trung Quốc, là trở ngại lớn nhất đối với sự trỗi dậy của Trung Quốc. Nhìn từ góc độ khác cho
thấy Việt Nam cũng
là đầu mối và trung
tâm chiến lược của toàn bộ khu vực Đông Nam Á. Muốn kiểm soát lại Đông Nam Á cần chinh phục Việt Nam.
Chinh phục Việt Nam là bước đầu tiên cũng là bước quan trọng nhất để Trung Quốc mở rộng về phía Nam.
Việt Nam là nước có thực lực quân sự mạnh nhất ở Đông Nam Á, lại có kinh
nghiệm chiến tranh
phong phú, đặc biệt là kinh
nghiệm tác chiến với các nước lớn quân sự. Cho nên nhìn từ góc độ nào thì Việt Nam đều là “khúc xương khó nhằn”. Dựa theo câu
nói của Mao Chủ tịch thì về chiến lược chúng ta cần coi thường địch, nhưng về chiến thuật phải coi trọng đối thủ. Cho nên hành động quân sự đối với Việt Nam
cần phải có một kế hoạch tác chiến tỷ mỉ khoa học.
Địa hình Việt Nam rất đặc thù, ví
von một cách thông tục thì Việt Nam giống như một con rắn nước kỳ quái
nằm ở cực Đông của bán đảo Trung Nam.
Hướng Bắc-Nam thì
dài, hướng Đông – Tây thì hẹp. Chiều dài Bắc-Nam khoảng 1600km, chỗ hẹp nhất hướng Đông-Tây chỉ có 50km.
Địa thế Việt Nam phía Tây cao, phía Đông thấp, địa hình ba
phần tư là núi và
cao nguyên.
Phía Bắc Việt Nam
nhiều dãy núi liên tiếp nhau bị ngăn cách
bởi những khe núi
vực sâu, cao 300-1500m so với mặt nước biển. Phía Nam là cao
nguyên và đồi núi, cao 500-1500m so với mặt nước biển. Trên núi
sông suối nước chảy xiết, mùa mưa nước lũ tràn
lan, rừng rậm nhiệt đới bao phủ 40% diện tích
toàn lãnh thổ. Cho nên phần lớn các khu
vực ở Việt Nam
không thích hợp với tác chiến cơ động với quy mô lớn.
Theo bài học thất bại của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam và kinh
nghiệm thành công của chúng ta trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ, việc sử dụng lực lượng sơn cước và máy
bay trực thăng vũ trang là biện pháp tốt nhất tiến hành chiến tranh sơn địa và chiến tranh rừng núi. Chỉ cần đột phá được tuyến phòng ngự ở vùng núi
phía Bắc Việt Nam, một khi tiến vào đồng bằng sông Hồng thì lực lượng thiết giáp sẽ lại phát huy
uy lực lớn.
Còn việc đưa lực lượng thiết giáp
theo cách tiến công cũ như trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ đã chứng minh không thành công. Như vậy chỉ có thể mở một chiến trường mới, tập kết nhanh chóng và hiệu quả với quy mô lớn lực lượng thiết giáp. Việc thực hiện đòn đột kích
mang tính hủy diệt đối với khu vực trung
tâm của địch là điều then chốt để giành chiến thắng trên mặt đất.
Làm thế nào chế phục được Việt Nam “con rắn kỳ quái này?” Điều chủ yếu quyết định bởi việc làm thế nào nhanh chóng chặt đứt đầu rắn. Tục ngữ Trung Quốc có câu “đánh rắn đánh phải đánh vào đốt thứ 7, vị trí đốt thứ 7 là chỗ hiểm của rắn”.
Chúng ta chú ý thấy rằng khu vực ven biển miền Trung Việt Nam
có một địa phương gọi là Thanh
Hoá. Khu vực này là mũi cực Nam
của đồng bằng sông Hồng, là cửa đi ra biển của sông Mã.
Từ Thanh Hoá hướng về phía Nam và Đông Tây, địa hình đột nhiên
thu hẹp lại giống như cổ con rắn, chia cắt Việt Nam thành 2 phần Nam-Bắc hoàn
toàn khác nhau.
Toàn bộ tuyến đường sắt và đường bộ huyết mạch chủ yếu nối liền hai
miền Bắc – Nam đều đi qua Thanh Hoá — mảnh đất nhỏ hẹp này. Vị trí địa lý của Thanh
Hoá rất giống tuyến đường độc đạo chiến lược Cẩm Châu của nước ta. Cho nên, Thanh Hoá chính là yết hầu khống chế đầu rắn phía Bắc của Việt Nam.
Bóp nghẹt yết hầu này, cũng có nghĩa là bóp nghẹt đốt thứ 7 của con rắn.
Thanh Hoá có địa thế thấp, đồng thời cũng là
bình nguyên rộng bằng phẳng, rất thích hợp với việc tiến hành đổ bộ với quy mô lớn. Nếu vận dụng phương pháp đổ bộ, thì có thể nhanh
chóng đưa nhiều lực lượng thiết giáp vào chiến trường. Như vậy xe tăng một khi đổ bộ lên bờ sẽ tránh gặp phải địa hình núi non, tận dụng ưu thế địa hình đồng bằng, nhanh
chóng tiến về Hà Nội. Nếu việc tác chiến đổ bộ ở Thanh Hoá diễn ra thuận lợi, sẽ khiến cục diện toàn bộ chiến trường nẩy sinh thay đổi cơ bản, khiến việc quân ta
nhanh chóng giải quyết vấn đề Việt Nam có thể trở thành khả năng. Điều kiện đổ bộ thuận lợi như vậy, vì sao quân Mỹ trước đây không lợi dụng. Điều này chủ yếu là do
trong thời gian chiến tranh Việt Nam, Trung Quốc đã cảnh cáo Mỹ cấm vượt qua vĩ
tuyến 17. Mỹ luôn nhớ đến thất bại trong chiến tranh
Triều Tiên, cho nên lời cảnh cáo của Trung Quốc đã có
tác dụng răn đe nhất định. Còn
Thanh Hoá nằm ở gần vĩ tuyến 20. Đến ngay vĩ
tuyến 17 quân Mỹ không dám vượt qua, thì việc đổ bộ lên Thanh
Hoá càng không dám nghĩ đến.
Tổng hợp những xem xét
trên, chế định ra kế hoạch tác chiến tiến công Việt Nam dưới đây:
1- Bố trí binh
lực:
Việc tác chiến với Việt Nam
quyết định đột kích theo 3 hướng, chiến pháp là “hướng tâm hợp vây” và thực hiện phương châm
chiến lược Bắc trước Nam sau. Dựa vào phương châm
chiến lược này chia
lực lượng tiến công thành 3 tập đoàn chiến dịch Bắc, Đông và Nam.
Hướng Vân Nam: lấy tập đoàn
quân 14 thuộc lục quân làm chủ lực đảm nhận nhiệm vụ tiến công của tập đoàn Bắc. Đồng thời để thích ứng với nhu cầu trong
giai đoạn đầu khai chiến tiến hành tác
chiến ở vùng núi,
sẽ rút 1 lữ đoàn sơn cước và 1 đại đội vận tải đường không của tập đoàn
quân 13 tăng cường cho tập đoàn quân 14. Hướng Vân Nam tổng cộng có khoảng 60 nghìn quân.
Hướng Quảng Tây: lấy tập đoàn quân 42 làm chính, đảm nhận nhiệm vụ tiến công của tập đoàn
Đông; rút 1 lữ đoàn thiết giáp và 1 trung đoàn vận tải đường không của tập đoàn
quân 41 tăng cường cho tập đoàn quân 42. Sư đoàn
không quân số 2 thuộc lực lượng không quân phụ trách chi
viện trên không cho tập đoàn Đông. Hướng Quảng Tây tổng cộng có 100 nghìn quân.
Hướng đổ bộ từ biển của tập đoàn
Nam, tập đoàn quân số 1 của lục quân và
2 lữ đoàn thuỷ quân lục chiến đảm nhận nhiệm vụ tiến công chủ yếu. Sư đoàn cơ giới 127 thuộc tập đoàn quân 54 của lục quân là lực lượng thê đội 2, đảm nhận là mũi đột kích bằng xe tăng
chủ yếu tiến công Hà Nội. Đồng thời chủ lực hạm đội Nam Hải và lực lượng không
quân thuộc hải quân phụ trách chuyên chở quân đổ bộ và chi viện yểm trợ trên không ở khu vực tác chiến này. Sư đoàn không quân số 9 thuộc lực lượng không quân thì phụ trách kiểm soát không phận khu vực miền Trung Việt Nam. Tập đoàn Nam
tổng cộng khoảng 150 nghìn quân, trong đó lực lượng đổ bộ khoảng 100 nghìn quân.
Tập đoàn quân 24 và quân đoàn
lính dù số 15 thuộc quân khu Tế Nam là lực lượng dự bị.
Cho đến nay, tổng số binh lực tham chiến của quân ta khoảng 520
nghìn quân (không tính lực lượng tên lửa và không quân chiến lược), tác chiến tại tuyến 1 có 310
nghìn quân. Dự tính đưa 1200 xe tăng, 3000 xe thiết giáp,
3200 máy bay chiến đấu các loại vào tham
gia tác chiến.
2 – Thực hiện tác chiến:
Dự kiến thời gian tác
chiến là 31 ngày:
a – Giai đoạn tiến công chiến lược:
* Ngày đầu tiên của chiến tranh: lực lượng tên lửa của ta bắt đầu tiến hành tiến công đợt 1 bằng tên lửa đối với 300 mục tiêu
chính trị quân sự quan trọng trên
toàn bộ lãnh thổ của địch. Sẽ phóng vào
lãnh thổ địch 500 tên
lửa chiến thuật tầm ngắn, 100 tên lửa chiến thuật hành
trình, hải quân sẽ phóng 200 tên lửa hành
trình từ căn cứ trên đất liền và 100
tên lửa hành trình từ căn cứ trên biển. Lực lượng kỹ thuật điện từ tiến hành gây
nhiễu điện từ mạnh đối với trung tâm chỉ huy, hệ thống thông tin và rađa của địch. Máy bay oanh tạc chiến lược tiến hành oanh tạc chiến lược có trọng điểm đối với các nhà
máy phát điện và cơ sở công nghiệp cỡ lớn của địch.
* Ngày thứ hai: lực lượng không
quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích
1000 lượt máy bay tiến hành tiến công hoả lực chính
xác đợt 2 đối với các mục tiêu
quân sự quan trọng của địch và tiến hành
đánh giá hiệu quả của cuộc tiến công bằng tên lửa đợt 1. Lực lượng tên lửa tiếp tục phóng
300 tên lửa chiến thuật về phía địch.
* Ngày thứ ba: lực lượng không
quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích
1500 lượt máy bay tiến hành không tập với quy mô lớn hơn các mục tiêu
quân sự quan trọng của địch. Tiêu diệt triệt để lực lượng không
quân và hải quân còn lại của quân đội Việt Nam. Hải quân tiếp tục phóng 100 tên lửa hành
trình từ căn cứ trên đất liền, tiến hành phá huỷ các điểm đã xác định.
b – Giai đoạn tiến công chiến thuật:
* Ngày thứ tư: lực lượng không quân và lực lượng không quân thuộc hải quân xuất kích
1000 lượt máy bay tiến hành tiến công hoả lực lần thứ 3 đối với các mục tiêu quân sự chủ yếu của địch. Đồng thời các tập đoàn quân tiến công sử dụng Katusha
tầm xa và pháo cỡ lớn tiến hành đột kích đối với các mục tiêu
quan trọng của địch. Hạm đội Nam Hải hoàn
thành nhiệm vụ phong toả toàn bộ khu vực biển vịnh Bắc Bộ và tuyến đường phía cực Nam
của Nam Hải (biển Đông). Hạm đội Đông Hải thực hiện cảnh giới vòng ngoài, thực hiện vu hồi từ xa.
* Ngày thứ năm: lực lượng không
quân và lực lượng không quân của hải quân xuất kích 500
lượt máy bay tiến hành oach tạc chính
xác có trọng điểm đối với các mục tiêu
quân sự quan trọng của địch. Đập tan khả năng phản kích của địch. Máy
bay trực thăng tiến công của lục quân phối hợp với pháo binh mặt đất tiến hành đột kích các mục tiêu nằm sâu trong chiến tuyến của địch. Đồng thời các lực lượng tham gia tiến công tiến vào vị trí tập kết, 10 tàu
đổ bộ cỡ lớn và 100
tàu đổ bộ cỡ vừa chuyên
chở quân đổ bộ xuất phát từ các quân cảng. Lực lượng không
quân của hải quân và
lực lượng tàu ngầm chịu trách
nhiệm bảo vệ việc đổ bộ cũng như không phận có liên
quan.
c – Giai đoạn tác chiến trên mặt đất:
* Sáng sớm ngày thứ sáu: các lực lượng tiến công tiến
hành chuẩn bị hoả lực trong 1
tiếng đồng hồ cuối cùng,
sau đó từ 3 hướng Bắc, Đông và Nam
nhanh chóng tiến vào bên trong lãnh thổ Việt Nam. Hướng tiến công của tập đoàn Bắc và tập đoàn
Đông vẫn đi theo hướng mà trong cuộc chiến tranh phản kích tự vệ năm 1979 đã vận dụng. 2 lữ đoàn thuỷ quân lục chiến thuộc thê đội đổ bộ thứ nhất của tập đoàn Nam lần lượt mở hướng đổ bộ ở hai khu vực Tịnh Gia và
Lặc Trường, sau đó
hoà nhập vào nhau.
* Ngày thứ bảy và thứ tám: lực lượng đổ bộ củng cố trận địa trên các
bãi đổ bộ. Chủ lực của tập đoàn
quân số 1 tiếp tục đổ bộ lên bờ mở rộng khu vực đổ bộ. Đồng thời sử dụng binh lực của 1 trung đoàn nhanh chóng tiến về phía Nam,
dựa vào địa hình có lợi, ngăn cản quân đội Việt Nam tiến về chi viện cho phía
Bắc.
* Ngày thứ chín và thứ mười: chủ lực tập đoàn
quân số 1 công chiếm Thanh Hoá, cắt đứt sự liên hệ giữa chủ lực quân Việt Nam ở phía Bắc với các lực lượng ở phía Nam, hoàn thành việc bao vây
chiến lược đối với Hà Nội. Đồng thời sử dụng binh lực của 1 sư đoàn công
chiếm Nghĩa Đàn và dựa vào địa hình và tuyến ven biển thực hiện phòng ngự đối với hướng Nam, ngăn cản quân đội Việt Nam chi
viện cho phía Bắc.
* Ngày thứ mười một: tập đoàn Bắc và tập đoàn Đông lần lượt tiến công đột phá Yên Bái và Lạng Sơn, hình thành thế tiến công gọng kìm đối với Hà Nội. Sư đoàn cơ giới 127 của tập đoàn
quân 54 của lục quân hoàn thành việc đổ bộ.
* Ngày thứ mười hai và mười ba: sư đoàn 127 tiến về Hà Nội, nhanh
chóng công chiếm Ninh Bình. Như vậy 3 tập đoàn đột kích chiến dịch Bắc, Đông và
Nam
của ta sẽ lần lượt tiến vào khu vực dự định, hoàn
thành việc bao vây Hà Nội.
* Ngày thứ mười bốn và mười lăm: các đơn vị đóng nguyên vị trí đợi lệnh, nghỉ ngơi chỉnh đốn đội ngũ, củng cố các khu vực đã chiếm. Lực lượng không quân và pháo tầm xa của ta tiến hành chuẩn bị tiến công hoả lực trước khi tổng tiến công. Đồng thời tập đoàn
quân 24 tiếp tục đưa vào chiến trường Việt Nam
.
* Ngày thứ mười sáu: bắt đầu tổng tiến công Hà Nội, dự kiến trong 3
ngày hoàn thành việc công chiếm Hà Nội.
* Ngày thứ mười chín, hai mươi: các lực lượng nghỉ ngơi 2 ngày.
* Ngày thứ hai mốt: chủ lực của tập đoàn quân 24 và tập đoàn
quân số 1 bắt đầu tác chiến tiến đánh miền Nam Việt Nam
* Đến ngày thứ ba mươi mốt: công chiếm toàn bộ Việt Nam .
Mấy điểm thuyết minh về kế hoạch tác chiến này:
Thứ nhất, vì sao chỉ tiến hành 5 ngày không tập đã đưa lực lượng mặt đất vào?
Trong cuộc chiến tranh vùng Vịnh năm
1991, trong tình hình có nhiều vũ khí
chính xác và ưu thế hải quân tuyệt đối, nhưng Mỹ vẫn tiến hành chuẩn bị không tập kéo dài 1 tháng, sau đó mới đưa lực lượng mặt đất vào. Chúng ta sở dĩ nhanh
chóng đưa lực lượng mặt đất vào, chủ yếu là do giữa Việt Nam
và Irắc có sự khác biệt nhau.
Trước hết tính chất phức tạp của môi trường địa lý Việt Nam đã quyết định hiệu quả cao nhất của không tập chỉ trong giai đoạn bắt đầu chiến tranh, lợi dụng tính bất ngờ, gây sát thương lớn cho phía địch. Sau đó
quân địch sẽ nhanh
chóng điều chỉnh bố trí binh lực, lợi dụng địa hình nhiều núi và rừng tiến hành ẩn nấp có hiệu quả. Mà Việt Nam
cả năm có độ ẩm rất
cao, mây mù bao trùm, khiến việc trinh sát trên không của chúng ta
rất khó khăn.
Cho nên nếu không dựa vào sự phối hợp chính
xác của lực lượng mặt đất, hiệu qủa cuộc việc tiếp tục không tập sẽ không cao. Ngoài ra, Việt Nam không có lực lượng thiết giáp với quy mô lớn, chủ yếu lấy lực lượng bộ binh nhẹ và lực lượng sơn cước làm
chính. Những lực lượng này khiến quân đội Việt Nam
dễ phân tán và lẩn tránh. Như vậy chỉ có thể dựa vào lực lượng lục quân để tiến công theo địa điểm chỉ định.
Còn một điểm nữa là Mỹ luôn
nhòm ngó vào Việt Nam. Chỉ cần chúng ta
tiến hành chiến tranh với Việt Nam,
Mỹ nhất định sẽ tìm cách
ngăn cản. Chỉ cần nhanh chóng đưa lực lượng mặt đất vào, biến Việt Nam
thành một chiến trường thực sự, hình thành cục diện hỗn chiến, thì mới có thể triệt để ngăn chặn Mỹ thọc tay vào.
Thứ hai, kế hoạch tác chiến này thực hiện 3 hướng đột kích, theo chiến pháp “hướng tâm hợp vây”
Trong đó tập đoàn đổ bộ hướng Nam
là hướng chủ công và
trọng điểm tiến công của quân đội ta. Vì vậy lực lượng thiết giáp mạnh nhất và tinh
nhuệ nhất cần được tập trung sử dụng tại hướng này. Tập đoàn đột kích hướng Đông là
hướng tiến công bổ trợ. Tập đoàn Bắc hướng thực hiện kiềm chế chiến lược.
Thứ ba, do cuộc chiến tranh đối với Việt Nam là cuộc chiến tranh chính quy lấy địa hình
rừng núi làm chính, cho nên các cuộc tiến công của máy bay trực thăng sẽ phát huy tác dụng tương đối quan trọng.
Lực lượng không quân thuộc lục quân của quân đội ta hiện nay còn
thiếu nghiêm trọng. Để thích ứng với nhu cầu tác chiến với Việt Nam
trong tương lai, các quân đoàn cần tăng cường xây dựng lực lượng không
quân, nên trên cơ sở các trung đoàn không quân thuộc các tập đoàn
quân hiện nay, mở rộng biên chế thành các lữ đoàn.
Nâng cao mạnh mẽ khả năng tiến công phòng thủ lập thể và khả năng điều hành trên chiến trường.
14-9-2008 (bài
viết đăng trên nhiều blogs của TQ và VN. Đăng lại từ blog viet
studies của GS Trần Hữu Dũng
ngày 23/5/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét