(SGĐT) Có lẽ rất nhiều người cảm thấy xấu hổ về một nên
văn hóa ngoại giao quá thấp kém của người tặng quà, chứ không phải là người
nhận quà, mà cái quà ấy ắt phải thông qua ông Tổng Bí Thư. Đã hẳn là ngu, mà là
ngu không ít.
Đọc bài viết khá dài này (1), phải chú ý lắm mới biết món
quà ông Phạm Quang Nghị tặng Thượng nghĩ sĩ John McCain là gì. Thì ra đó là hai
bức hình: một hình chụp cái bia dựng bên hồ Trúc Bạch sau khi ông John McCain
bị bắt tại đó vào năm 1967, và một hình ghi lại viên phi công đang giơ tay đầu
hàng. Tôi không rõ viên phi công đó là ai, có phải là John McCain? Tôi tò mò
tìm hiểu cái bia đó viết gì, thì thấy hơi sốc …
Tấm bia đó rất khó tìm, nhưng một bản chụp lại và post trên
trang blog hoangsaparacels.blogspot.com.
Tấm bia viết nguyên văn như sau (có chỗ không rõ nên tôi để trong […]).
“NGÀY 26 10 1967 TẠI HỒ TRÚC BẠCH QUÂN VÀ DÂN THỦ ĐÔ HÀ NỘI
BẮT SỐNG TÊN JOHN SNEY MA CAN THIẾU TÁ KHÔNG QUÂN MỸ LÁI CHIẾC MÁY A4 BỊ BẮN
RƠI TẠI NHÀ MÁY ĐIỆN YÊN PHỦ […]”
Chú ý những chữ như “tên”, cũng may là không có hai chữ
“giặc lái” phía sau! Tấm bia ngắn nhưng có ít nhất 2 thông tin sai một cách
hiển nhiên. Tên ông John Sidney McCain bị viết sai là “JOHN SNEY MA CAN”. Ông
ấy là sĩ quan hải quân, nhưng tấm bia ghi là thiếu tá không quân. Hèn gì khi
đưa cho ông McCain tấm hình, ông ấy nói “tôi cảm thấy không thể hài lòng (người
phiên dịch đã dùng một từ khá mạnh là "bị xúc phạm"). Ngài có biết không,
tôi là thiếu tá hải quân chứ không phải là thiếu tá không quân. Tôi thuộc lực
lượng không quân của hải quân. Các ngài đã ghi vào tấm bia này không
đúng".
Tôi nghĩ món quà (hay hai bức hình này) mà tặng cho John
McCain là không thích hợp. Ông McCain bị bắn rơi và trở thành tù binh ở Hà Nội
trong suốt 5 năm rưỡi. Đó là một thời gian tù đày dài, không bao giờ xoá nhoà
trong kí ức của ông. Nó như một vết thương lòng của một người. Vậy mà, bẵng đi
một thời gian dài khi hai nước đã có bang giao tương đối tốt, thì đột nhiên có
người đem hai tấm hình đến làm quà để khơi dậy một thời nhục nhã. Thử tượng
tượng, người ta chụp hình tấm bia trong đó người ta đề cập đến mình một cách
miệt thị (nhưng viết sai), và đem tặng cho mình. Nó chẳng khác gì cách nói: Tao
chửi mày trên bia, và bây giờ tao tặng hình cái bia đó cho mày. Thật là một món
quà không thích hợp.
Không biết ông McCain nghĩ gì khi nhận hai tấm hình, nhưng
đối với nhiều người bình thường, thì món quà đó có thể xem là một sự hạ nhục
người chủ nhà. Nếu hạ nhục là quá đáng, thì tasteless có thể là một chữ khác có
thể dùng để mô tả hai bức hình. Có thể ông giả bộ cười cười nói nói, nhưng
trong thâm tâm ông nhớ lại những gì ông viết trong thời gian tù binh. Ông có kể
lại thời gian bị cầm tù, thẩm vấn (không thấy kể có bị tra tấn hay không) trong
Hoả Lò [2]. Đọc câu chuyện thẩm tra của ông chúng ta thấy rất giống những câu
chuyện của các tù binh VNCH bị giam cầm trong các trại cải tạo trước đây, và
cũng tương tự như những câu chuyện của những người bị giam cầm ngày ngay. Trong
câu chuyện, Ông McCain không hề dấu diếm rằng ông xem thường trình độ của họ,
tỏ ra rất khinh bỉ những người thẩm vấn ông, và ông gọi họ là The Cat (mèo),
The Rabbit (thỏ), thậm chí nặng nề hơn là “gook”, v.v. [2].
Trước đây, Nhà văn Phạm Thị Hoài có nhận xét rằng các món
quà ngoại giao của các lãnh đạo VN thường rất nhàm chán, và chỉ xoay quanh
những món như tranh Hồ Chí Minh, chùa Một Cột, và Tháp Rùa. Nhà văn mỉa mai gọi
là “Ngoại giao Tháp Rùa”. Ngày hôm nay, các lãnh đạo VN đã có cố gắng đổi mới quà
cáp, nhưng khổ nỗi, lần đổi mới áp dụng cho ông John McCain theo tôi là một sơ
suất đáng tiếc. Ông John McCain là người thẳng thắn, ông từng nói ở Sài Gòn
trước một cử toạ rằng “wrong guys […] had won the Vietnam War”, biết đâu lần
này ông nghĩ trong đầu “the right guy has given a wrong present”.
(Lời bình của Nguyễn Tuân)
http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/189997/mon-qua-ong-pham-quang-nghi-tang-tns-mccain.html.
Bài dài, có nhiều đoạn biện minh rất buồn cười, và mang tính nịnh hót lãnh đạo.
(SGĐT) Có lẽ rất nhiều người cảm thấy xấu hổ về một nên
văn hóa ngoại giao quá thấp kém của người tặng quà, chứ không phải là người
nhận quà, mà cái quà ấy ắt phải thông qua ông Tổng Bí Thư. Đã hẳn là ngu, mà là
ngu không ít.
Đọc bài viết khá dài này (1), phải chú ý lắm mới biết món
quà ông Phạm Quang Nghị tặng Thượng nghĩ sĩ John McCain là gì. Thì ra đó là hai
bức hình: một hình chụp cái bia dựng bên hồ Trúc Bạch sau khi ông John McCain
bị bắt tại đó vào năm 1967, và một hình ghi lại viên phi công đang giơ tay đầu
hàng. Tôi không rõ viên phi công đó là ai, có phải là John McCain? Tôi tò mò
tìm hiểu cái bia đó viết gì, thì thấy hơi sốc …
Tấm bia đó rất khó tìm, nhưng một bản chụp lại và post trên
trang blog hoangsaparacels.blogspot.com.
Tấm bia viết nguyên văn như sau (có chỗ không rõ nên tôi để trong […]).
“NGÀY 26 10 1967 TẠI HỒ TRÚC BẠCH QUÂN VÀ DÂN THỦ ĐÔ HÀ NỘI
BẮT SỐNG TÊN JOHN SNEY MA CAN THIẾU TÁ KHÔNG QUÂN MỸ LÁI CHIẾC MÁY A4 BỊ BẮN
RƠI TẠI NHÀ MÁY ĐIỆN YÊN PHỦ […]”
Chú ý những chữ như “tên”, cũng may là không có hai chữ
“giặc lái” phía sau! Tấm bia ngắn nhưng có ít nhất 2 thông tin sai một cách
hiển nhiên. Tên ông John Sidney McCain bị viết sai là “JOHN SNEY MA CAN”. Ông
ấy là sĩ quan hải quân, nhưng tấm bia ghi là thiếu tá không quân. Hèn gì khi
đưa cho ông McCain tấm hình, ông ấy nói “tôi cảm thấy không thể hài lòng (người
phiên dịch đã dùng một từ khá mạnh là "bị xúc phạm"). Ngài có biết không,
tôi là thiếu tá hải quân chứ không phải là thiếu tá không quân. Tôi thuộc lực
lượng không quân của hải quân. Các ngài đã ghi vào tấm bia này không
đúng".
Tôi nghĩ món quà (hay hai bức hình này) mà tặng cho John
McCain là không thích hợp. Ông McCain bị bắn rơi và trở thành tù binh ở Hà Nội
trong suốt 5 năm rưỡi. Đó là một thời gian tù đày dài, không bao giờ xoá nhoà
trong kí ức của ông. Nó như một vết thương lòng của một người. Vậy mà, bẵng đi
một thời gian dài khi hai nước đã có bang giao tương đối tốt, thì đột nhiên có
người đem hai tấm hình đến làm quà để khơi dậy một thời nhục nhã. Thử tượng
tượng, người ta chụp hình tấm bia trong đó người ta đề cập đến mình một cách
miệt thị (nhưng viết sai), và đem tặng cho mình. Nó chẳng khác gì cách nói: Tao
chửi mày trên bia, và bây giờ tao tặng hình cái bia đó cho mày. Thật là một món
quà không thích hợp.
Không biết ông McCain nghĩ gì khi nhận hai tấm hình, nhưng
đối với nhiều người bình thường, thì món quà đó có thể xem là một sự hạ nhục
người chủ nhà. Nếu hạ nhục là quá đáng, thì tasteless có thể là một chữ khác có
thể dùng để mô tả hai bức hình. Có thể ông giả bộ cười cười nói nói, nhưng
trong thâm tâm ông nhớ lại những gì ông viết trong thời gian tù binh. Ông có kể
lại thời gian bị cầm tù, thẩm vấn (không thấy kể có bị tra tấn hay không) trong
Hoả Lò [2]. Đọc câu chuyện thẩm tra của ông chúng ta thấy rất giống những câu
chuyện của các tù binh VNCH bị giam cầm trong các trại cải tạo trước đây, và
cũng tương tự như những câu chuyện của những người bị giam cầm ngày ngay. Trong
câu chuyện, Ông McCain không hề dấu diếm rằng ông xem thường trình độ của họ,
tỏ ra rất khinh bỉ những người thẩm vấn ông, và ông gọi họ là The Cat (mèo),
The Rabbit (thỏ), thậm chí nặng nề hơn là “gook”, v.v. [2].
Trước đây, Nhà văn Phạm Thị Hoài có nhận xét rằng các món
quà ngoại giao của các lãnh đạo VN thường rất nhàm chán, và chỉ xoay quanh
những món như tranh Hồ Chí Minh, chùa Một Cột, và Tháp Rùa. Nhà văn mỉa mai gọi
là “Ngoại giao Tháp Rùa”. Ngày hôm nay, các lãnh đạo VN đã có cố gắng đổi mới quà
cáp, nhưng khổ nỗi, lần đổi mới áp dụng cho ông John McCain theo tôi là một sơ
suất đáng tiếc. Ông John McCain là người thẳng thắn, ông từng nói ở Sài Gòn
trước một cử toạ rằng “wrong guys […] had won the Vietnam War”, biết đâu lần
này ông nghĩ trong đầu “the right guy has given a wrong present”.
(Lời bình của Nguyễn Tuân)
http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/189997/mon-qua-ong-pham-quang-nghi-tang-tns-mccain.html.
Bài dài, có nhiều đoạn biện minh rất buồn cười, và mang tính nịnh hót lãnh đạo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét